Tuyển tập thơ con cóc Sake

Tiếp tục dòng chảy thơ con cóc. Trong bài viết này, truyencuoi.org tiếp tục đăng tải những bài thơ con cóc tiếp theo. Mời các bạn đọc hoặc lắng nghe.

TRI ÂM.

Rót đi bạn hỡi rượu cay.
Cho ta và bạn cùng say đêm này.
Lâng lâng nghiêng ngả trời mây.
Đời này ai chả lệ cay chữ tình.

Bạn – Ta chung phận viễn sinh.
Người Châu – Người Á nhưng mình cùng quê.
Gặp đây chia sớt não nề.
Rót thêm ly nữa ôn về niệm xưa…

Cuộc đời như một cơn mưa.
Đến đi bất chợt như vừa rơi tay.
Tri âm bạn hỡi có hay.
Rượu nồng uống cạn nên say hay đời?

Sống hơn tam lục xa xôi.
Chưa lần ngả nón mỉm cười trong tâm.
Bởi rằng cuộc sống âm thầm.
Phù du dâu bể lặng câm – thói đời.

Hãy quên đi những chơi vơi.
Cùng nhau thi phú xa rời nỗi đau.
Chung tay nhân rộng khát khao.
Yên bình, ấm áp dạt dào tình thương!

Hứa.

Bởi anh hứa
nên làm em mãi nhớ.
Mắt hoen sầu vụn vỡ cả vần thơ.
Anh hứa hoài chen lẫn cả giấc mơ.
Nên em sợ đợi chờ trong ảo vọng.
Đã yêu anh.
Xin đừng hoài nghi đọng.
Để tâm hồn phẳng lặng chỉ yêu thương.
Anh là anh
đơn giản đến bình thường.
Không chút lạ đơn phương thường nói thế.
Tình anh trao
tựa non cao ngạo nghễ.
Chẳng ngại gì con sóng ghé vào chân.
Anh là anh
tình thật chẳng phân vân.
Trao em trọn vạn năm tình không đổi.
Em yêu anh
hãy tin đừng nghĩ ngợi.
Để tim buồn giăng sợi hóa mong manh.
Anh là anh
nào phải nắng qua nhanh.
Em đừng thế để anh thêm day dứt.
Tình trao em luôn ngự trong lồng ngực…!

Một Mình Anh

Một mình anh bước đi tìm kỉ niệm.
Biển dịu dàng thật đẹp ước em bên.
Anh cười thầm khẽ gọi lấy tên em.
Ôi lạc lõng, êm đềm sao xa vắng?

Gió hắt hiu buông mình vào trong nắng.
Không một lời lằng lặng bỏ lại anh.
Tim quặn đau, trống trải chiếm thật nhanh.
Giúp anh hiểu ngọn ngành điều em nói.

Trái tim ơi đừng lần thêm đau nhói.
Hy vọng nào len lỏi được gần em.
Sẽ không để nước mắt rớt rơi thêm.
Anh sẽ đến không bao giờ vậy nữa…

Tình yêu ơi, xin một lần gõ cửa.
Xin một lần làm nửa cuối đời nhau.
Sẽ không để nỗi nhớ một lần nào.
Trong héo hắt chen cao trong tim nhỏ.

Hứa với anh, đừng một lần nào nữa.
Nước mắt nào cũng nghẹn giữa tim nhau.
Cùng nắm tay… hoàng hôn tím… nhạt màu.
Trao em nhé nụ hôn đầu ngọt lịm…

Tữu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu.
Thuyết bất đắc nhân bán cú đa.
Vòng Tứ Ngủ chúng ta đang sống!!!
Có mấy người đáng gọi tri âm?
Mấy ai xứng cùng ta đối ẩm?
Đành âm thầm tự trách phận mình.
Tình tựa Bá Nha đàn đập vỡ.
Bởi thiếu tri âm của Tử Kỳ.

Đối lại.

Biết rằng rất khó nhân gian.
Tri âm duyên ngộ tửu ngàn chén say.
Vòng tròn luân chuyển đổi thay.
Chữ duyên sẽ đến một ngày không xa.

Thơ con cóc 2.

Nợ kia dẫu có nặng nề.
Em ơi nhớ trả chớ hề xin tha.
Nhớ lời dặn của thầy Ba.
Trả cho hết nợ, may ra có chồng.

Thơ con cóc 3.

Tuổi hơn Tam Lục tri âm.
SaKe nhỏ chút vừa tầm Tam Ba.
Lúa nói cho tủi tuổi già.
Không say với xỉn thơ – trà, làm chi?
Không tiền tình ái bước đi.
Sợ rồi Lúa hỡi sầu bi đêm dài…

Tự do theo bước của ai.
Khi tròn vẹn chữ chia hai lặng thầm.
Anh về khoảnh khắc tháng năm.
Rành riêng nỗi nhớ lệ đầm đìa rơi.
Anh mặc thời khắc buông trôi.
Ông trời thương xót Nguyệt ngồi ủi an.
Khi hồn hòa lẫn không gian.
Êm êm tuyệt khúc Thiên đàn vọng ngân…

THÔI THÌ.

Thôi thì giọt lệ em rơi.
Khóc cho tình đứt, chia đôi con đường.
Xin đừng nặng giữ tình vương.
Con tim héo hắt, chán chường thế gian.

Thôi thì duyên số trái ngang.
Khúc cầm gãy nhịp muôn vàn sầu thương.
Xác hoa rơi rụng ngập đường.
Nhân sinh ngoảnh mặt, buồn nương gió chiều.

Thôi thì chút bỏ thương yêu.
Của lời ước hẹn bao lần nhớ nhung.
Hãy xem chưa một lần từng
Tim thôi ray dứt, lệ ngừng hoen mi…

Song Duệ múa keyboard.

Em ơi rũ bỏ bẽ bàng
Nắm tay nhau bước cùng sang trang tình (SaKe).

Cảm ơn anh đã có lời.
Vì đâu nên nỗi… để đời chia ly…?
Em giờ không dám mong gì.
Lửa lòng đã tắt từ khi ấy rồi.
Quyết quên duyên nợ với đời.
Anh còn nấn ná… tìm người khác đi.
Phận em đâu có ra gì.
Duyên em héo úa… còn chi nữa… mà…?
Bây giờ chung bước hai ta.
Biết đâu rồi nữa chẳng là…”thôi xong”…

Sake phản pháo.

Bởi Duyên còn đó nên mong.
Cớ sao em lại để lòng héo khô.
Ta xin trời đổ cơn mưa.
Xuống đồng khô cạn từng chưa ngọt ngào.
Để cho những nỗi xanh sao.
Để cho những uất nghẹn ngào dần quên.
Để cho ngày tháng không tên.
Ngày thêm sức sống gắn liền trong Em!

Cuối Thu.

Phải chăng sắc đấy cuối mùa Thu?
Mà trên bước nhẹ lá vàng từ.
Thân cây sơ xác buồn dịu vợi…
Em hỡi! mắt nhòe cả hồn thư?

Phải chăng lối ấy cuối mùa Thu?
Của bước chung đôi đã đượm từ.
Vần thơ em đọc trong tiếng gió.
Xạc xào tiếng lá nhẹ lưa thưa.

Phải chăng nắng ấy cuối mùa Thu?
Dìu dịu xen nghiêng tản lá như.
Ánh mắt em yêu chiều xưa ấy.
Đượm buồn man mát phút tiễn đưa.

Vương

Một đời du mục bốn phương.
Không màng danh lợi bước đường đi qua.
Ngỡ rằng duyên nợ tránh xa.
Một thân lữ khách người mà bận chi.

Ai ngờ con gió chiều đi.
Đưa hương tình lại để si vương hồn.
Đặt vào trong trái tim khuôn.
Than ôi ai dệt để luồn đau thương.

Càng gỡ, càng nặng, sâu hơn.
Làm sao đặt nhẹ nỗi buồn giờ đây.
Lang thang một kiếp gió mây.
Vẫn không quên được đọa đày tình yêu.

Tại sao giữ mãi cô liêu.
Tại sao giữ mãi cuối chiều người dưng.
Tại sao ta mải giữ từng.
Cái đau để lại không ngừng quên đi.

Người đã cất bước vu quy.
Nhớ chi quá nỗi được gì mình ta.
Bước đi trong bóng chiều tà.
Chân xiêu, nặng trĩu xót xa kiếp trần…

DẤU YÊU XƯA.

Ngày mai em có vì tôi.
Rơi đôi dòng lệ ngậm ngùi tiễn đưa.
Ta nào luyến tiếc ngày xưa.
Giản đơn là ước điều vừa … hôm qua.

(Tình yêu kể đến duyên mà.
Thêm vài gánh nợ thành nhà chung ngôi.
Phải duyên chung bước trọn đời.
Không duyên không luyến, chỉ lời tiễn đưa)

Xin đừng buồn khóc kéo mưa.
Xin đừng nẻo cũ lại chừa vết thương.
Một đời ta đã vấn vương.
Ra đi trả hết vô thường – còn ai.

Ba mươi năm mấy có dài.
Cũng không biết được đêm hài ra sao.
Ngồi nhìn và đếm ước ao.
Chỉ là tơ tưởng dùng sào vớt trăng.

Ngày mai em đến nhớ rằng:
Ta không giận dỗi muộn màng duyên qua!

Thơ con cóc 4.

Em đã qua tuổi xuân.
Tim như dần chai sạn.
Anh bây giờ tóc bạc.
Hồn vướng phải giấc mơ.

Mùa thu quá nên thơ.
Những lá rơi trong gió.
Một ánh mắt ngây thơ.
Để lòng anh say đắm.

Ô kìa bao sóng nắng.
Sao lại đứng bên em.
Sao lại hôn môi mềm.
Cho nụ cười rạng rỡ?!

Anh vẫn luôn tình đó.
Em ạ! Chớ hoài nghi.
Dẫu tuổi đuổi người đi.
Em vẫn là ngày đó!

Thơ con cóc 5.

Em ra đi, trái tim giờ là nửa.
Sống được gì lần nữa dối lừa nhau.
Ôi tình yêu sao nhiều lắm đớn đau.
Em! Em hỡi nát nhàu tim hối tiếc?!

Anh giờ đây, tỉnh rồi say mới biết.
yêu quá nhiều tình chết với thời gian.
bởi khi xưa say quá những nồng nàn.
giờ hối tiếc muộn màng còn đâu nữa.

Anh bối rối, chén này thêm chén nữa.
Để ngập tràn lần lựa dối tim đau.
Tình hai ta, phải chăng phép nhiệm màu.
Mới gắn kết, không sầu, không ngang trái.

Tâm sự người qua.

Không biết tại em hay anh sai.
Để cho nước mắt khẽ lăn dài.
Đêm thâu canh vắng người tâm sự.
Trút những ưu phiền đón sương mai.

Phương xa buồn lắm mỏi đôi vai.
Biết không người hỡi những ngày dài.
Bôn ba xứ lạ niềm chôn kín.
Đêm về đối diện khóe mi cay.

Người ơi còn nhớ những nồng say.
Trao nhau tin ấy của tháng ngày.
Đơn sơ – ấm áp nào mua được.
Phải không người – ai buộc – ai thay?!

Mùa đông đến sớm, tuyết phủ đầy.
Nhớ người, nhớ lắm – có còn vay?
Hay quên tất cả tìm hiện tại.
Để lòng không xót – chén men cay …!

Truyện cười .org hân hạnh phát hành và SEO cho thơ con cóc sake. Webserver được cấu hình bởi OpenLiteSpeed

Nguồn: Thơ Saketkaraoke. TruyenCuoi.Org sưu tầm và tuyển chọn

5/5 - (2 votes)

Truyện cười nên đọc