Xóm bựa : Bác Hải ( Chap 4 )

Bác Hải là một cao niên trong xóm tôi, năm nay tuổi cũng lục tuần cơ mà bác vẫn ăn khoẻ và địt cũng khoẻ. Bác là sĩ quan quân đội về hưu, cấp bậc gì thì đéo biết nhưng mỗi lần sang chơi nhà bác là y như rằng bác lại lôi ra một thứ gì đó rồi tấm tắc bảo “Đẹp chửa, của chị Ngân mới biếu đấy”. Nhỡ mồm ra mà hỏi Ngân nào thì y như rằng bác nhăn mặt bảo “Thì chị Ngân chủ tịch Quốc hội chứ còn Ngân nào”. Hoặc có khi thấy bọn tôi đang ngồi bắn thuốc lào ở quán nước đầu ngõ thì bác xách chậu phong lan ra cười hề hề bảo “Đẹp không? Thằng Phúc mới cho đệ mang sang đấy”. Tuyệt nhiên lúc ấy cả đám bọn tôi đéo ai dám hỏi là Phúc nào. Bác Hải có một quả điếu cày chạm hình “Song Long tranh châu” rất đẹp, tuy nhiên thanh niên xóm tôi đéo ai dám sờ vào, nguyên nhân là bởi trên ống điếu có khắc dòng chữ nhuyêch nhoặc “Đồng chí Đại tướng Tô Lâm kính biếu”.

Sinh thời, thứ mà bác quan tâm nhất là làm sao có được đứa con trai. Tuy nhiên, đứa đầu tiên lại là con gái, ừ thì thôi kệ gái trước trai sau, bác đặt tên là Như Hương. Đến đứa thứ hai cũng là nữ, bác hơi buồn nhưng thôi cũng kệ bác đặt tên Như Hoa. Cuối cùng bác chơi lớn chấp nhận kỉ luật sinh con thứ ba để kiếm thằng con trai. Tuy nhiên, lần thứ ba của bác cũng là gái nốt. Điên tiết bác đặt luôn là Như Cứt, hậu quả là sau này bác lại phải lóc cóc lên phường xin đổi tên khai sinh thành Như Cúc vì Như Cứt đéo chịu đi học bởi bị bạn trêu.

Lại nói, bác Hải là sĩ quan về hưu, thành ra bác luôn áp dụng kỉ luật quân đội trong cuộc sống. Trước nhà bác có một cây xoài do bên đô thị trồng, về lý thì cây xoài thuộc quyền sở hữu của toàn dân nhưng bác Hải không nghĩ thế, nó ở trước nhà bác thì dĩ nhiên phải là của bác. Thành ra bác cấm tiệt những đứa nào dám béng mảng lại gần hái trộm. Có hôm bắt được một thằng xoài tặc, bác bắt ông nhõi đứng khoanh tay “Xin lỗi đồng chí xoài” hết cả buổi chiều. Có dạo bác thầu một cái ao nước trong xóm rồi mua chục kí cá rô phi thả vào đấy gọi là làm ăn lớn. Cá bác nuôi dĩ nhiên được cho ăn bằng cứt, bởi theo bác giải thích thì cá nuôi bằng cứt thịt sẽ vàng hơn và ngon hơn, tuy nhiên bọn tôi đéo dám kiểm chứng nên không rõ lắm. Bác có làm một cái cầu tõm ghép bởi hai tấm ván đóng hòm mà nhà tang lễ vứt ra bãi rác vì mục, rồi bác khuyến khích cả xóm ra đấy ngồi ỉa để cá có cái ăn, nể bác nên bọn tôi cũng hay ra ỉa ủng hộ cho bác. Cơ mà có vẻ như cũng chả thấm vào đâu nên bác phải đi kiếm thêm ở công trình xây dựng gần nhà. Tuy nhiên, đám công nhân ở công trình ấy đói việc nên cũng đói ăn, cả tuần mới rặn ra được một cục. Thành thử công trình có hơn trăm mạng vậy mà mỗi tháng bác chỉ xúc được có hai xô cứt, vừa xúc bác vừa chửi “địt con mẹ cái lũ ăn sắt ỉa ra xà beng”.

Tuy nhiên có dạo lượng cứt này lại bị hao hụt đáng kể. Sau vài ngày điều tra mật phục, thì thủ phạm té ra là anh Kiệt, do đói thuốc nên đi xúc cứt bán cho một nhà vườn trồng rau sạch để lấy tiền đi tiêm. Lẽ thường cứt ở nhà xí công là của chung, tuy nhiên, theo lý giải của bác thì bác có công bê 5 viên gạch chặn cửa nên dĩ nhiên số cứt ấy phải là của bác. À mà tại sao phải chặn cửa, vì nếu không chặn đám chó công trình sẽ ăn hết. Rồi thì bác khép anh Kiệt vào tội ăn trộm, rồi thì bác đòi lôi anh ra phường để người ta giải quyết. Anh Kiệt hôm ấy mới vừa tiêm xong thì bị bác Hải bắt. Không rõ do anh tiêm quá liều hay là vì sợ mà anh lăn ra giật đùng đùng, sùi cả bọt mép. Bác Hải cũng hoảng, phi một mạch về nhà chốt cửa leo lên giường đắp chăn mặc kệ anh Kiệt đang giật trong nhà xí. Nằm đến trưa bác mới rón rén trở dậy đi thám thính tình hình thì thấy anh Kiệt đang ngồi luận lô với anh Dương thế mới tài.

Có lần bác trúng cử làm tổ trưởng an ninh khu phố, tối nào cũng xách cây đoản côn Hắc Bạch đi bắt nghiện. Dạo đó thiếu điện triền miên thành thử triều đình cứ luôn phiên cắt điện, có hôm tận 10h đêm mới mở lại. Như thường lệ, sau khi cơm tối xong xuôi, bác Hải lại xách đoản côn đi làm nhiệm vụ. Đi được một chập, bác thấy tiếng chó sủa, rồi thì tiếng “ẳng ẳng ẳng” và tiếng chó bị lôi đi xềnh xệch. Bác Hải hét lớn “Trộm chó, trộm chó bà con ơi. Địt mẹ đi bắt thằng trộm chó chúng mày ơi”. Thế là cả họ nhà tôi với mấy anh hàng xóm vác gậy gảy rơm, đòn gánh, với gốc tre xông đi bắt, cứ nhìn hướng xe chạy mà đuổi, phi cả xuống ao, xúi quẩy cho tên cẩu tặc bị lạc tay lái té ngay ruộng lúa, thế là bác Hải với mấy cậu vồ được thằng cẩu tặc.

Hôm ấy trời mưa, thằng cẩu tặc mặc một bộ áo mưa cánh dơi thành thử khi té xuống cái áo mưa chụp lên đầu, hắn đang nhùng-nhằng gỡ thì bác Hải đã đập 1 cơ số đòn gánh vào thóp, hắn đang ú ớ thì bị đập cả cái gốc tre vào mồm, nhè tương ớt ra, đéo nói được gì, rồi a lô xô cả họ nhà tôi xông vào đấm đá đạp, tên đại bợm vỡ mồm ko kêu đc, bị đánh ngất, bị trói gô khiêng đi như con chó, lúc bê nó lên phường báo công thì nó tỉnh tý ty, nó chửi “địt mẹ bố làm đéo gì mà chúng mày đánh bố ” rồi ngất xỉu ….

Hoá ra là anh Tú “địt”, tối đó đi đóng gái, ngang qua ngõ nhà tôi bị mấy con chó nó sủa, bực mình anh đạp cho nó một phát thế là nó ẳng lên làm bác Hải tưởng là có trộm chó. Sau đó, họ nhà tôi trốn sạch còn bác Hải bị gọi kiểm điểm, bác bẩu là “tôi biết đéo đâu đấy, nó rơi xuống ruộng lấm như con trâu đầm biết đéo đâu đấy?” CHỉ tội cho anh Tú “địt”, tối hôm đó trễ hẹn cô bồ giận bỏ anh để đi địt thằng khác làm anh cũng mất mẹ con hàng.

Chap 1 : Xóm bựa : Anh Dương 

Chap 2 : Xóm bựa : Anh Kiệt 

>

Đánh giá post

Truyện cười nên đọc