Đọc những mẩu truyện cười giải trí vui vẻ mùa Covid-19.
Mục lục truyện
Truyện cười Covid-19
Đàn bà dễ có mấy tay
Hôm ấy, đang trong giờ làm việc thì vợ gọi điện thoại đến giọng hốt hoảng: “Chồng ơi, chết rồi, hôm nay nhà mình bị trộm viếng thăm”.
Tôi vội vã hỏi: “Thế có bị mất gì không?”
Vợ mếu máo: “Nhà bị lục tung hết cả lên, 5 triệu trong tủ quần áo bị mất rồi. Em đang dọn dẹp xem có bị mất gì nữa hay không. Công an đến rồi, thằng trộm cùng lúc ăn trộm mấy nhà liền, đã bị bảo vệ bắt lại được, bây giờ đang ở đồn công an đối chất, em phải liệt kê xem mất những thứ gì”.
Tôi: “Thế em đến xem ngay phía sau ảnh cưới trên đầu giường có dính một chiếc phong bì, trong đó có 5 triệu”
2 phút sau….
Vợ nói: “Em gỡ ảnh cưới xuống xem kỹ rồi, phía sau không có gì cả”.
Tôi hốt hoảng, tên trộm này quả thực rất khôn ngoan, mấy chỗ giấu tiền đấy vợ tôi còn chả biết mà sao nó lại biết được chứ? Mà 5 triệu bạc chứ có phải ít đâu, tôi đến phát điên lên mất.
Tôi vội bảo vợ vào nhà vệ sinh kiểm tra: “Phía sau két nước bồn cầu có một cái khe hở, trong khe nhét một túi bóng màu đen, em xem túi bóng có còn trong đó nữa không, 10 triệu ở trong đó đấy”.
5 phút sau, vợ gọi điện nhẹm ngào: “Không có đâu anh ơi, mất sạch rồi, hay anh nhớ nhầm chỗ”.
Tôi sẵng giọng: “Nhầm là nhầm thế nào, lúc sáng đi ị anh kiểm tra vẫn còn mà. Đó là tiền năm ngoái công ty thưởng Tết, anh đưa em một nửa còn một nửa giấu ở đấy”
Vợ hỏi dồn: “Chỉ có thế này thôi à, anh có quên chỗ nào nữa không?”
Tôi buồn bã: “Hết rồi, chỉ có 15 triệu đấy thôi!”
Rồi nhắc vợ: “Em phải nói rõ ràng với công an là nhà mình còn mất cả số tiền đấy nữa nhé”
Vợ cười tươi, trả lời với giọng đắc thắng: “Được rồi, cảm ơn anh đã thể hiện một cách xuất sắc trong vụ diễn tập chống trộm của gia đình mình lần này”.
Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông…
Phụ nữ rốt cuộc là yêu tinh trá hình hay cái gì vậy Trời ơi..???
Bài thơ kỳ lạ
Tiếng Việt của chúng ta thật tuyệt vời! Phải nói là bái phục bài thơ lạ kỳ này. Bài thơ được chia sẻ từ nhà nghiên cứu Dân tộc học và Việt học Đinh Trọng Hiếu ở Paris đăng trên “Khuôn Mặt Văn Nghệ”.
Không biết tác giả là ai, nhưng khi đọc bài thơ này ta vô cùng khâm phục tác giả của bài thơ, càng thêm yêu quý và càng phải giữ gìn vẻ đẹp của tiếng Việt. Vậy mà có kẻ bày ra thứ trò cải tiến nhảm nhí và muốn phá hoại chữ nghĩa của bao thế hệ tổ tiên để lại.
Bây giờ ta hãy chiêm ngưỡng vẻ độc đáo của bài thơ này :
1. Bài thơ gốc:
Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắm tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười.
2. Đọc ngược bài gốc từ dưới lên :
Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa
Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta.
3. Bỏ 2 chữ đầu mỗi câu trong bài gốc
(Sẽ có một bài ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng) :
Cảnh xuân ánh sáng ngời
Thơ rượu chén đầy vơi
Giậu trúc cành xanh biếc
Hương xuân sắc thắm tươi
Khách chờ sông lặng sóng
Thuyền đợi bến đông người
Tiếng hát đàn trầm bổng
Bóng ai mắt mỉm cười.
4. Bỏ 2 chữ cuối mỗi câu trong bài gốc, đọc ngược từ dưới lên, ta sẽ được bài (ngũ ngôn bát cú, luật bằng vần bằng) :
Mắt ai bóng thướt tha
Đàn hát tiếng ngân xa
Bến đợi thuyền xuôi ngược
Sông chờ khách lại qua
Sắc xuân hương quyện lá
Cành trúc giậu cài hoa
Chén rượu thơ vui thú
Ánh xuân cảnh mến ta.
5. Bỏ 3 chữ cuối mỗi câu trong bài gốc :
Ta mến cảnh xuân
Thú vui thơ rượu
Hoa cài giậu trúc
Lá quyện hương xuân
Qua lại khách chờ
Ngược xuôi thuyền đợi
Xa ngân tiếng hát
Tha thướt bóng ai.
6. Bỏ 3 chữ đầu mỗi câu trong bài gốc, ta đọc ngược từ dưới lên :
Cười mỉm mắt ai
Bổng trầm đàn hát
Người đông bến đợi
Sóng lặng sông chờ
Tươi thắm sắc xuân
Biếc xanh cành trúc
Vơi đầy chén rượu
Ngời sáng ánh xuân.
7. Bỏ 4 chữ đầu mỗi câu trong bài gốc :
Ánh sáng ngời
Chén đầy vơi
Cành xanh biếc
Sắc thắm tươi
Sông lặng sóng
Bến đông người
Đàn trầm bổng
Mắt mỉm cười.
8. Bỏ 4 chữ cuối mỗi câu trong bài gốc, ngược từ dưới lên :
Bóng thướt tha
Tiếng ngân xa
Thuyền xuôi ngược
Khách lại qua
Hương quyện lá
Giậu cài hoa
Thơ vui thú
Cảnh mến ta ./.
(Khuyết danh)
Chuyện cán bộ tín dụng mùa dịch
Sáng buôn với đứa bạn làm tín dụng bank bảo dịch thế này chắc ít việc, nó than vãn “ít việc cái mẹ gì, bên vietnamairlines đang đòi 12.000 tỷ và giải ngân luôn tháng 4 kia kìa cướp đâu ra”.
Mình bảo uh không bay thì lỗ nên cần tiền để cấp cứu á!
– Nó bảo “tiền tiền, giờ ai cũng kêu tiền! Dịch này cán bộ tín dụng đi làm đâu có duyệt được món vay mới đâu, cả ngày ngồi đi xử lý nợ với giãn nợ và chuyển nhóm nợ thôi” đã thế ngồi dí trong phòng kín mít từ 8g sáng đến 8g tối bí thở stress lắm, sếp thì thỉnh thoảng lại lôi vào phòng họp mắng mà không dám kêu vì tụ tập
-Mình động viên nó “thôi giờ nghề nào cũng thất nghiệp, còn việc mà làm còn lương là tốt, nhiều nơi cắt giảm 20-50% lương kia kìa!
Ờ, nó lôi cặp lồng cơm nguội ngắt từ ngăn bàn ra, chụp ảnh gửi mình xong nó nhắn câu “ừ tao phải cố thôi, chiều nay còn gọi cho khách bảo bổ sung hồ sơ vay đây”
Tào lao xíu nào
1. Sau 1 tháng kiên cường chống dịch, hôm qua chúng ta có 1 ngày không có ca nhiễm mới, không khí Hà Nội trong xanh vắng lặng, hãy im lặng lắng nghe phó tt gửi lời cảm ơn Nhân dân vì đồng lòng.
Sau chiến dịch này mỗi người dân nằm im trên giường sửa soạn sạch sẽ sẵn sàng sung sướng có thể được phát giấy khen, huân chương… vì hành động này… Tuy nhiên dịch còn phức tạp nếu không có việc đừng ra đường kẻo ăn phạt.
2. Hồi xưa bịt mặt bước vào ngân hàng bị cả ngân hàng cảnh giác. Giờ vào ngân hàng mà quên bịt mặt cũng bị cả ngân hàng cảnh giác.
3. Đời khó nói và khó sống, xưa gặp không bắt tay thì chửi, bây giờ bắt tay nhiệt tình nó cũng chửi.
Ngày xưa yêu nước lên đường
Ngày nay yêu nước…lên giường đắp chăn hehe
Đừng quên follow fb Truyện Cười Ngắn Hay Cười Ngất Ngây để được thư giãn vui vẻ cả tuần nhé
Chuyện ăn uống, ở nhà mùa covid
Nàng thợ may và anh zai xứ huế
Chuyện là như ri:
Một anh thanh niên người Huế đem theo 1 xấp vải đến tiệm may nọ. Cô chủ bước ra chào đón bằng giọng Huế rất ngọt ngào:
– E Chào ăn (anh )! Ăn muống ( muốn) may ạo hay may cuần ạ ?
Anh ta trả lời :
– Tôi muộn May quần cô ạ!
Sau khi đo size quần cho anh ta !cô ta lấy thước đo xấp vải và hỏi :
– Anh cặc ( cắt) dài hay cặc ngắn ?
Cũng bằng giọng Huế anh ta nói :
– Cặc ngắn thì răng mà cặc dài thì răng cô chụ !
Cô chủ :
– Cặc ngắn thì đụ( đủ) 2 cại ! mà cặc dài thì chỉ đụ 1 cại thôi.
A ta noi tiếp:
– Tôi cặc dài cô ạ! cô có thể làm sao cho tôi đụ đc 2 cại đi cô !
Cô chủ :
– Dạ không anh , nệu anh đạ cặc dài như rựa ! thì e rạng lặm anh chỉ đụ 1 cại thôi, may ra còn dư 1 ịt
– Chừ a đạ cặc dài rồi mà a đòi đụ 2 cại thì không được mô nợ.
Anh ta bất lực đáp :
Ôi thôi thì cô làm răng thì làm ! miện tôi đụ được là ok.
Thật thà quá cũng không có tốt
Truyện cười dí dỏm học sinh thật thà
Mìn Cứt, nỗi ám ảnh của cựu binh Mỹ trong Chiến tranh Việt Nam
Cựu binh Mỹ hai mươi năm không dám động tay vào đất kể lại cho tôi chuyện về mìn của VC như thế này:
Tao được đào tạo là lính công binh dò mìn. Mỗi lần đội tuần tra rời căn cứ, đám dò mìn chúng tao phải đi đầu. Mày hỏi 1 năm ở VN của tao là gì á? Là toàn c ứt!
Cái bọn VC đó nghĩ ra một cái trò vô cùng bựa. Đó là chúng nó ỉa hoặc cho c ứt vào các vị trí chôn mìn rồi đắp đất lên. Và thế là sáng nào cũng vậy, tao sẽ nghe thấy máy báo là có kim loại. Thế là cả đoàn dừng lại. Thế là tao sẽ phải đào bằng tay quanh cái chỗ nghi là mìn đó. Đào sâu xuống một chút, tay tao sẽ chạm vào một đống c ứt người.
Móc hết chỗ đó lên, đào tiếp xuống phía dưới, tao sẽ đụng phải một cái vỏ lon hay đôi khi là một mảnh bom hay kim loại gì đó. Những thứ đó rất sắc và nếu mày đứt tay thì sẽ phải tiêm phòng uốn ván vì những thứ c ứt đ ái mà bọn nó phủ lên trên.
Lần nào cũng như lần nào, sau cái màn móc c ứt đó thì tao vẫy tay ra hiệu là an toàn. Đám tuần tra tiến lên, cố đi xa tao vì mùi c ứt trên tay tao. Mày hỏi tại sao tao lại không rửa tay hả? Một thằng bạn tao đã làm như thế. Sau khi móc c ứt xong, nó thấy một cái ao nhỏ gần đó và mò ra đó rửa tay. Bùm! VC cài lựu đạn ngay chỗ bờ ao. Sau đó thì không ai muốn dò dẫm suốt chặng đường ra chỗ rửa tay nữa vì ở phía trước sẽ còn hai hố c ứt nữa.
Cho đến khi tao về nước, tao vẫn không nhìn thấy tên nào hay một lần chạm súng với chúng. Và bây giờ mày hỏi tao là thời gian phục vụ của tao tại VN như thế nào, tao nói với mày là nó toàn mùi c ứt. Hai mươi năm sau khi từ VN về, tao mới trồng rau lại trong vườn nhà mình. Trước đó, mỗi lần chạm tay vào đất, tao lại thấy nguyên si lại mùi cứt mà tao từng ngửi ở VN. Đó là lý do suốt 20 năm sau đó tao không sờ vào đất.
Copy từ nhà LS Phạm Quang Biên
Rắm lạ
Hai cô bạn ngồi nói chuyện với nhau. Một cô kể: “Tao cho gã bạn trai lên đường rồi.”
Cô kia hỏi: “Sao thế? Tụi mày yêu nhau tha thiết lắm cơ mà?”
Cô này đáp: “Thì thế. Tao có tiếc gì nó đâu. Nó gạ đưa tao vô nhà nghỉ, tao cũng đồng ý. Dưng mà lúc sắp yêu nhau, tự nhiên nó… oánh một phát rắm.”
Cô kia bật cười: “Mày khó tính quá! Đánh rắm sinh lý bình thường thôi. Có thế mà mày cũng bỏ nó?”
Cô này cẩn thận ngó quanh, lát rồi thì thầm giải thích: “Không đâu. Rắm thằng này lạ lắm! Không phải rắm thường đâu! Nó oánh một phát rắm, bắn ra một cái bao cao su á!”
Híc híc… quả nhiên là rắm lạ!
Giãn nợ mùa covid
Ở một thị trấn nhỏ đìu hiu. Đang trong giai đoạn khó khăn, ai cũng nợ nần và phải mua vay bán chịu.
Bỗng đâu, một du khách giàu có tìm đến. Ông bước vào khách sạn duy nhất của thị trấn, đặt tờ 500k lên bàn lễ tân và lên lầu xem chọn phòng.
Chủ khách sạn cầm lấy tờ 500k và chạy đi trả nợ ngay cho anh hàng thịt heo mùa tăng giá.
Anh hàng thịt cầm tờ 500k, chạy đi trả cho ông nuôi heo.
Ông nuôi heo cầm tờ 500k, chạy đi trả cho người bán thức ăn chăn nuôi.
Người bán thức ăn chăn nuôi cầm tờ 500k, chạy đi trả cho cô cave – trong thời buổi khó khăn này thì ngay cả “dịch vụ” của cô cũng phải cho bán nợ.
Cô cave chạy đến khách sạn, mang theo tờ 500k để trả cho ông chủ khách sạn món nợ tiền thuê phòng trong những lần tiếp khách thời gian qua.
Chủ khách sạn đặt tờ 500k trở lại mặt quầy, y như ban đầu.
Đúng lúc đó, người khách từ trên lầu đi xuống, bảo rằng mình không tìm thấy được phòng nào vừa ý, sau đó lấy lại tờ 500k và rời khỏi thị trấn.
Chẳng ai kiếm được đồng nào cả. Thế nhưng, cả thị trấn giờ đã hết nợ nần và lạc quan nhìn về tương lai phía trước!!!
Trốn khỏi roi của mẹ
(Bạn đọc gửi)
Con: Chào mẹ con đi học về.?
Mẹ: Hôm nay đi phát bài kiểm tra được mấy điểm con?☺️
Con: Lúc nãy có vụ tông xe đấy mẹ.?
Mẹ: Mấy điểm??
Con: Hồi nãy có bà bán hàng chữi quá trời!?
Mẹ: Mấy điểm??
Con: Hồi nãy có con mèo đi qua đường bị chết!?
Mẹ: Tao hỏi lần cuối mấy điểm??
Con: Nãy con thấy ba đi chung với cô nào đó còn nói là “em yêu”-hihi?
Mẹ: Cái thằng cha nó ?
Thần chết Corona cũng bó tay
Ba anh Mỹ -Trung Quốc và Việt Nam đang đi trên biển, thì Thần Chết tay cầm lưỡi hái hiện lên. Thần lạnh lùng bảo:
– Nếu các ngươi muốn sống, hãy vứt một thứ xuống biển. Ta mà không tìm thấy thì các ngươi được sống. Còn ngược lại nếu ta tìm thấy của ai thì người đó phải chết.
Gã Mỹ tinh khôn vứt 1 cây kim xuống biển. Thần Chết lặn… nhiều hơi xuống. Sau 3 phút, Thần Chết ngoi lên với cây kim và gã Mỹ qua đời.
Gã Trung Quốc sợ quá, bứt 1 sợi tóc ném xuống biển. Thần Chết lại lặn vài hơi xuống, và 2’30” sau thì cầm sợi tóc lên, và gã Trung quốc “ra đi”.
Còn lại anh Việt Nam, nhếch mép cười, móc túi lấy ra một vật ném xuống biển. Thần chết lặn nhiều lần xuống … hơn 30′ mới ngoi lên và thở hổn hển hỏi:
– Này, cái thằng ôn kia! Mày vứt cái gì xuống biển thế hả?
Anh Việt Nam cười tinh quái:
– Dạ, con vứt viên C sủi bọt.
Thần chết: “Tao lạy mày….!”
Hãy uống C sủi mỗi ngày để tăng cường sức đề kháng, ngăn ngừa Thần Chết Corona.
Truyện Cười .Org sưu tầm và biên soạn