Truyện cười hiện đại: Cách vào đề bá đạo của thầy giáo

1. Cách vào đề bá đạo của thầy giáo

 

 

Đầu giờ học toán, cô giáo đưa ra một bài kiểm tra cho cả lớp.

– Tôi hỏi bạn, nhạc ăn cắp được gọi là gì?

– Thưa thầy là đạo văn!

– Ăn cắp ý tưởng là gì?

– Đó là một ý tưởng!

Ăn trộm thơ gọi là gì?

– Đó là một nhà thơ!

– Còn trộm răng thì sao?

Cả lớp ngơ ngác nhìn nhau…

– Mở sách ra, hôm nay chúng ta sẽ học … “đạo hàm”.

 

 

2. Học tập trong thời đại Facebook

 

 

Hai cô gái ngồi nói chuyện với nhau.

– Bạn đã làm bài tập chưa, Ti?

Có, tôi đã làm và đăng nó trên Facebook.

– Tôi đã gắn thẻ bạn rồi. Mời các bạn cùng xem và đừng quên like và comment nhé.

– Rất tốt. Cô ấy cũng chỉ đăng bảng điểm của tôi trên Facebook và gắn thẻ mẹ tôi.

– Nhớ nhắn tin cho mẹ sau khi xem, like và comment cho mẹ nhé.

-!?

 

 

3. Dấu hiệu mang thai

 

 

Trong một kỳ thi vào trường y, cô giáo đã hỏi.

– Bạn có thể cho mình biết những dấu hiệu có thai không?

Đang lưỡng lự chưa biết trả lời thế nào thì nghe bạn nói: Rụng tóc, chân cong, bụng to… Anh luống cuống nhắc lại mọi chuyện.

Sau đó cô giáo cười và hỏi:

– Chân tôi có bị cong không?

– Gửi ngài.

– Tóc tôi có rụng không?

– Thân mến.

– Bụng của tôi có to không?

– Xin chào ngài.

– Vậy thì khi nào sinh con, anh sẽ cho em thi đậu.

 

 

4. Giáo viên ở đây rất xinh

 

 

Có một số giáo viên trong lớp hôm nay. Giáo viên và học sinh đã chuẩn bị sẵn sàng mọi tình huống có thể xảy ra để tiết học diễn ra “an toàn”. Nửa giờ trôi qua êm đềm, còn 15 phút nữa là hết giờ, cô giáo hỏi học sinh câu cuối cùng:

– Bây giờ tôi sẽ viết một số từ tiếng Anh lên bảng, hãy cố gắng dịch nó sang tiếng Việt.

Cô giáo đang viết câu thì viên phấn rơi xuống, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết hết chữ.

– Và bây giờ ai sẽ dịch những từ này?

Ty liền giơ tay.

Cô giáo nhìn quanh lớp, ngoài Tí ra thì không có ai giơ tay nên họ chỉ định Tí phát biểu.

Ti rất tự tin:

– Các cô giáo ở đây xinh quá.

– Gì? Tôi ra khỏi lớp!

Ti thu dọn sách vở xong thì thầm vào tai cô giáo chủ nhiệm:

– Nếu không biết thì đừng nhắc.

 

 

5. Phốt cây xăng

 

Hôm nay, trên đường đi làm, tôi ghé vào đổ xăng, ngay lúc đó có một cô gái trẻ cũng vào đổ xăng đứng bên cạnh tôi.

Thằng bơm xăng nhìn cô gái rồi hỏi:

– Em gái, đít em mấy lỗ ?

Tôi giật mình, chỗ nhạy cảm của con gái mà thằng này dám hỏi như vậy à.

Tôi càng bất ngờ khi cô gái cười tươi trả lời:

– Đít em hai lỗ !

Sau một thoáng giật mình, tôi chợt hiểu ra “ĐÍT EM MẤY LỖ” là “ĐỖ EM MẤY LÍT”, cô gái trả lời “ĐÍT EM HAI LỖ” là “ĐỖ EM HAI LÍT”. Không nhịn được cười, tôi ôm bụng cười to.

Bất ngờ thằng bơm xăng hỏi tôi:

Đít e mấy lỗ ?

Tôi cười lớn hơn rồi trả lời:

– Cả đời e, đít có một lỗ, mày tìm lỗ thứ hai cũng không có ha ha ha!

Ngay lúc đó, có bác xe ôm chạy chiếc xe cà tàng vào, có lẽ không có tiền nên trông bác rất rụt rè.

Thằng bơm xăng nhìn bác rồi hỏi:

– Bác xe ôm, đít bác mấy lỗ ?

– Chú ơi ! Đít tôi nửa lỗ !

Ha ha ha lần đầu tiên tôi thấy có trường hợp “đít nửa lỗ”, tôi cười sắp ngất, thì lúc đó xuất hiện một anh chạy xe SH vào, thằng bơm xăng nhìn anh rồi hỏi:

– Anh SH, đít anh mấy lỗ ?

SH trả lời:

– “ĐÍT TÔI ĐẦY LÔNG” là “ĐONG TÔI ĐẦY LÍT” (đầy bình).

– á đù, SỰ PHỤ.

Nghe đến đây tôi cười ngất luôn !!!

 

 

6. Mấy lần

 

 

Trong lúc xem triển lãm gia súc trong một chợ quê cùng chồng, bà vợ kênh kiệu hỏi một trong những người nuôi bò đực là mỗi tuần họ cho bò của họ làm cái chức năng giống đực của chúng mấy lần:

– Khoảng 4-5 lần, người chủ bò trả lời.

Quay sang nhìn chồng có vẻ khỉnh bỉ bà nói: “Anh thấy chưa, bốn hoặc năm lần chưa phải đã là nhiều nếu so với những con loại xuất sắc”

Hiểu ra là mình đã góp thêm vào cái thói dằn vặt chồng của người phụ nữ kia, người nuôi bò đực vội nói: “Tất nhiên là không bao giờ chúng tôi đưa cùng một con bò cái vào 2 lần liền”

 

7. Cướp ngân hàng

 

 

Trong một vụ cướp ngân hàng, tên cướp hét lên:

– Tất cả đứng im, hãy nhớ rằng tiền là của Nhà Nước, còn mạng sống là của các người.

Tất cả mọi người có mặt trong ngân hàng thấy có lý nên đều cúi đầu im lặng nằm xuống. Khi cho tiền đầy một cái túi lớn, một tên cướp trẻ hỏi tên cướp già:

– Đại ca, chúng ta có cần đếm số tiền cướp được là bao nhiêu không?.

Tên cướp già gằn giọng:

– Mày ngu lắm, nhiều tiền thế, làm sao mà đếm được? Đợi đi, tối nay trên tivi sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu tiền!

– Dạ, đại ca kinh nghiệm quá!

Sau khi những tên cướp tẩu thoát, giám đốc ngân hàng đang định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng liền chạy đến, nói nhỏ vào tai ông giám đốc:

– Sếp hãy khai số tiền bị mất lớn hơn 100 tỷ để bù vào số tiền chúng ta đã biển thủ.

Giám đốc ngân hàng gật gù:

– Anh quả là tuổi trẻ tài cao! Nếu mỗi tháng có một vụ cướp thì thật là hay quá! Cứ thế mà làm.

Ngày hôm sau, Tivi đưa tin: “Hơn 100 tỷ đã bị cướp khỏi ngân hàng…”

Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có gần 20 tỷ. Chúng rất tức tối:

– Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy được 20 tỷ, bọn chó đó chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 tỷ. Đúng là có học thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền thông minh hơn chúng ta!

Tên cầm đầu đế vô:

– Nó lấy của Nhà Nước thì cũng lấy vừa vừa thôi, đằng này nó lấy nhiều quá, làm con vợ tao cứ truy tao mãi, giải thích thế nào nó cũng không nghe, nghi tao cho bồ, thế có điên không!

 

 

8. Lười nhất

 

 

Một chủ trang trại có mười người làm công, bởi vì không có người nào năng nổ được như ông ta tưởng, ông bèn nảy ra một kế mà ông tin là sẽ trị cho họ bỏ tật lười biếng. Một hôm, ông bảo:

– Các anh này, tôi có việc dễ dàng, thoải mái cho người nào lười biếng nhất nông trại này. Một người nào lười nhất bước ra phía trước?

Ngay tức khắc chín người trong bọn cùng bước lên.

Ông chủ trại hỏi người còn lại:

– Tại sao anh không bước ra phía trước cùng những người khác?

Người này đáp:

– Mất công quá!

Người chủ trang trại tươi cười:

– Anh là người được chọn, còn chín người kia, giờ thì ta biết sự lười biếng của các ngươi rồi, ta sẽ phạt các ngươi!

 

9. Nổ mắt

 

Xưa có một cô gái đến thì mà chưa có chồng. Một hôm, ngồi buồn, tẩn mẩn thế nào, lấy quả chuối nhét vào lỗ ..ấy. Chẳng may quả chuối gãy làm đôi, một nửa mắc ở trong, không lấy ra được, bí tiểu đau lắm nên chẳng ăn uống gì cả.

Lo sợ quá, cô ta bèn kể sự tình với mẹ và nói:

– Bây giờ con đã trót lỡ như thế, mẹ xem ai có cách gì chữa được không, tìm hộ con, chứ để thế này e con chết mất!

– Uh, vậy thì để mẹ đi tìm thầy thử xem. Nghịch cho lắm vào!

Bà mẹ đi hỏi thăm mấy qua mấy làng thì tìm được nhà một ông thầy thuốc chuyên chữa bệnh về mắt. Trước cửa nhà ông thầy có treo cái biển vẽ một con mắt xung quanh viền hình tam giác trông rất đẹp. Chẳng may hôm ấy thằng đầy tớ đem biển treo lên không để ý, treo lộn ngược thành ra cái đỉnh hình tam giác chúc xuống dưới, nhìn buồn cười lắm. Bà mẹ đi đến, trông thấy biển giống cái ấy, chắc rằng nhà ông thầy mình đi tìm đây rồi, mừng lắm, mới vào mà thưa rằng:

– Thưa thầy, con gái tôi đau mấy hôm nay, không ăn không uống gì được. Cho nên hôm nay tôi lại đón thầy, mời thầy đến chữa hộ ạ!

Nói đau thôi, chứ cũng không có nói đau ở đâu, bởi vì bụng nghĩ rằng nói thế ông thầy tự khắc hiểu vì thầy vẽ biển thế kia cơ mà; còn ông thầy cũng tưởng cô gái kia đau mắt, cho nên mới hỏi:

– Cha, chả! Đau đến nỗi không ăn không uống được kia à? Thế thì nặng lắm! Có khi phải đánh mới xong! Bà cứ về trước đi, để tôi sắp đồ sắp thuốc, rồi tôi lại ngay.

Bà mẹ về nói với cô gái, cô ta mừng lắm. Một lát sau, ông thầy đến. Cô ả thẹn thùng, nằm ở trong buồng, đóng kín mít cửa; tối om không cho bật đèn đuốc gì hết. Lúc ông thầy vào, thấy tối, thì tấm tắc khen:

– Ừ được, kín thế này thì đỡ nắng, đỡ gió, và cũng không chói… Nào, đau thế nào cho tôi xem!

Ông thầy lấy tay sờ sờ vào chỗ… đau, rồi kêu lên:

– Chết chửa! Đau từ bao giờ mà sao lại không cho gọi tôi trước, để đến bây giờ mộng thịt lồi lên như thế này, mới cho gọi tôi? Để chậm một hôm nữa thôi thì có trời chữa! Con mắt là cửa sổ tâm hồn, các người chủ quan quá, mà lông quặm mọc tua tủa rồi đây này…

Cô ả nhịn không được, bật cười phá lên, cười mạnh quá, văng cả chuối và vãi cả nước đái ra.

Ông thầy thấy thế, tưởng rằng nổ con ngươi; sợ quá, ù té chạy mất dép. Hớt hơ, hớt hải về đến nhà bảo thằng đầy tớ cất ngay cái biển đi, kẻo nó đến nó bắt đền thì chết. Ai hỏi xin thuốc cũng chối, không bán và không chữa cho ai nữa, từ nay bỏ nghề.

Ba hôm sau, cô ả cho bà mẹ mang buồng cau non lại tạ thầy. Ông thầy tưởng nó đến bắt đền, vội vàng chối đây đẩy:

– Không, nhà tôi có chữa chạy gì cho ai đâu?

Bà mẹ khúm núm thưa:

– Thưa thầy, thầy quên đấy ạ. Thầy mới lại chữa cho con gái tôi hôm nọ, bây giờ con tôi khỏi rồi, nay tôi đem buồng cau lại tạ thầy đây ạ!

Ông thầy bấy giờ mới ngớ người ra, chẳng hiểu ra làm sao!

 

 

10. Kiểm tra

 

Sau đúng 1 tuần chinh phục, tôi đã được nàng cho ngửi mồm một phát, thành công ngoài mong đợi. Nàng là ai mà nhận lời yêu tôi nhanh thế nhỉ? Tính chi li ra thì tình phí mới có mấy triệu bọ, mời nàng mấy bữa cơm bụi, xem mấy buổi phim, ăn dăm que kem… Liệu có phải nàng thuộc diện dễ dãi quá chăng?

Nàng là ai, là gái quê hay dân phố. Ngày xưa gái phố mặc quần bò hở rốn ra, nhìn là biết ngay. Còn bây giờ hả, gái quê gái phố gì gì cũng mặc quần rách tướp xơ mướp từ đùi xuống đầu gối, áo trễ xuống quá giữa ngực, khoe hàng họ như bưởi Năm Roi, chả biết thế nào mà lần. Hỏi nàng ư, vô ích thôi, gái bây giờ nói dối còn hơn Cuội, tên là Chuột thì khai là Hồng, quê ở Đồng thì khai ở Phố, bố đi cày thì bảo bố làm chủ tịch xã…Nói chung là không tin được. Nhiều khi cứ thấy lăn tăn thế nào ấy? Mới có mấy tuần cưa cẩm mà em đã cho ngửi mồm rồi, liệu đòi cái kia thì nàng có cho không ???

Sau một chầu thết đãi nàng bánh xèo, tôi gạ gẫm rủ rê nàng vào nhà nghỉ thử xem hàng họ thế nào. Nếu nàng là con nhà lành thì cưới liền tay. Nàng liền nói:

– Không được đâu nha, cái ấy em chỉ cho phép kiểm tra trong đêm động phòng thôi, quý lắm đấy, gần nghìn lượng của em chứ chẳng đùa đâu.

Trời đất quỷ thần ơi, câu này nghe sao quen quá, giọng điệu của nàng khẳng định mình là gái nhà lành rồi. Nàng nói mà mắt chớp chớp như búp bê, khó tin quá nhể. Không được tin người, các cụ đã dặn kỹ, nhất là gái thì cấm được tin một cách tuyệt đối, phải kiểm tra. Làm thế nào kiểm tra được nàng còn trinh tiết hay không chứ? Vớ vẩn là đi tù chứ đùa ấy à.

Suy nghĩ liền mấy ngày, tìm người tư vấn nhưng chẳng nghĩ ra cách gì để kiểm tra, chỉ có bác sĩ mới đáng tin cậy. Tôi đề nghị nàng đến bệnh viện kiểm tra cho chắc ăn. Nàng ra điều kiện:

– Được! Kiểm tra thì kiểm tra! Nhưng anh phải đặt cọc cho em 100 triệu đồng. Nếu bác sĩ bảo em còn trinh tiết thì anh phải cưới em làm vợ. Nếu không cưới em thì anh sẽ mất 100 triệu này. Còn nếu em mất trinh thì em đưa lại cho anh 200 triệu!

Tôi đồng ý liền. Đơn giản quá. Nếu nàng còn trinh tiết thì không còn gì để tôi phải lăn tăn nữa. Tôi đưa cho nàng ngay 100 triệu đồng như thỏa thuận rồi lấy xe đưa nàng tới bệnh viên Phụ sản. Ngồi chờ nàng vào khám, tôi tự thưởng cho mình mấy lon bia với đậu phộng tươi luộc nóng hổi, đời thật lên tiên.

Một tiếng đồng hồ trôi qua, nàng chạy ra hớn hở đưa cho tôi xem tờ giấy chứng nhận của bác sĩ: “trinh vẫn còn nguyên”. Tôi sung sướng nhấc bổng nàng lên quay mấy vòng giữa ngã tư đường phố như một thằng điên, niềm vui quá lớn đến quá bất ngờ. Nàng đúng là con nhà lành, tuổi băm rồi mà vẫn còn giữ được cái ngàn vàng quý giá kia.

Lễ cưới chúng tôi diễn ra trong không khí ấm nồng hạnh phúc, họ hàng 2 bên hỷ hả quây quần. Đêm tân hôn, trước khi động phòng tôi đề nghị nàng trả lại gói tiền đặt cược. Nàng vui vẻ đưa cho tôi, tuy nhiên đếm đi đếm chỉ còn 70 triệu, mất 30 triệu đồng. Khi tôi định đếm lại một lần nữa thì nàng ngăn lại, bảo:

– Không phải đếm lại đâu, hôm ấy em đã cho ông bác sĩ 30 triệu rồi!!!

– Hả!!!???

 

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

Đánh giá post

Truyện cười nên đọc