Mít hồi 3 tuổi rất lười đi tè. Cứ mỗi khi nàng buồn tè là chân và đùi cứ rung tít lên chả chịu đi vào toilet ngay đâu, phải đợi mẹ nhìn thấy và hỏi: “Con buồn tè à?” rồi gật gật cái đầu đợi mẹ ra lệnh: “Vào toilet ngay” nàng mới chịu đi.
Một hôm nhà có khách, nàng ngồi trên đùi bố hóng chuyện. Đang ngồi nàng thấy bố rung chân, nàng hốt hoảng hỏi ngay:
– Bố buồn tè à?
– Không! (ngượng với khách)
– Sao con thấy bố rung chân?
Cả bố cả khách cười nghiêng ngả…