Cuối tuần, cả gia đình David cùng nhau ra biển câu cá. Suốt cả chặng đường hai đứa con của David cứ líu lo.
Con trai David hỏi:
– Bố ơi, vì sao thuyền của chúng ta có thể nổi trên mặt nước thế?
David gãi đầu:
– Bố cũng không biết nữa con trai ạ!
Cô con gái cũng tò mò hỏi:
– Thế vì sao cá có thể thở được dưới nước bố ơi?
David mỉm cười:
– Chuyện đó bố không rõ!
Cứ thế hai đứa nhóc cứ thay phiên nhau hỏi:
– Bố ơi sao biển màu xanh?
– Sao nước biển lại mặn?
– Con cá kia là cá gì thế bố?
– …
David hết sức chăm chú lắng nghe và trả lời từng câu một với cùng nội dung: “Chuyện này bố không biết!”.
Sau một lúc lâu, vợ David thấy bực mình liền nhắc nhở hai con:
– Này hai đứa, đừng làm phiền bố nữa chứ, để yên cho bố câu cá nào!
David nghe thấy vậy liền nghiêm mặt nói với vợ:
– Ấy, em nói vậy sao được chứ. Chẳng có gì là phiền cả, các con còn nhỏ tò mò là đúng rồi. Nếu không đặt nhiều câu hỏi thì sao hiểu biết nhiều về thế giới xung quanh chứ!