Truyện cười dân gian: THẦY ĐỒ LƯỜI NÓI DỐI

   THẦY ĐỒ LƯỜI NÓI DỐI

 

 

 

Một thầy đồ hay ngủ ngày, nhưng lại bắt học trò phải thức mà làm bài, ngủ là thầy đánh, Học trò tức quá mới hỏi:

– Chúng con học chữ và phải học cả tính nết của thầy. Thầy ngủ ngày, sao thầy không cho chúng con ngủ ngày? Thầy trả lời liều:
– Ta đâu có ngủ ngày. Ta nằm chiêm bao để trò chuyện với ông Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ! Một buổi kia, thầy ngủ, trò cũng ngủ theo. Thầy thức dậy trước, liền lay học trò dậy mắng:

– Sao chúng mày dám bỏ học mà nằm ngủ? Trò thưa:

– Thưa thầy, chúng con có ngủ đâu! Chúng con nằm chiêm bao để ra mắt ông Chu Công và ông Khổng Tử đấy chứ ạ! Thầy tức giận nói:

– Vậy thì hai ngài nói gì với chúng mày? Trò trả lời:

– Hai ngài bảo sao lâu nay không thấy thầy đến thăm. Chúng con trình rằng mới hôm qua thầy con có đến thăm hai ngài kia mà! Hai ngài ngơ ngác nhìn nhau bảo: “Thế thì thầy chúng con nói dối rồi!”

 

Mời các bạn cùng đọc vài mẩu truyện cười dân gian khác nhé!

 

 

CÓ ĐẦU CÓ ĐUÔI…

Vợ ở xa nhà gọi điện thoại cho chồng hỏi:
– Anh yêu, con mèo con của chúng ta thế nào rồi?
– Chết rồi!
– Trời! Một tin dữ như thế anh phải nói có đầu có đuôi chứ? Chẳng hạn, anh có thể nói là “Nó trèo lên nóc nhà, không cẩn thận nên rơi xuống đất!”. Rồi sau đó mới từ từ nói: “Nó không còn nữa”. Anh hiểu không?
– Anh hiểu rồi.
– Anh yêu, bây giờ anh cho em biết mẹ em thế nào?
– Mẹ trèo lên nóc nhà..

 

SỢ VỠ MẬT…

 

Hai người cùng sợ vợ, lâu ngày thành bệnh, một người khạc ra đờm đỏ, một người khạc ra đờm xanh. Họ rủ nhau đi tìm thầy chạy chữa. Thầy bảo:

– Ðờm đỏ, may còn hi vọng, chứ đờm xanh thì chịu, không sao chữa được nữa. Nên về mà lo hậu sự đi thôi.

Cả hai cùng hỏi thầy:

– Sao đờm xanh, đờm đỏ lại khác nhau như thế?

Thầy nói:

– Ðờm đỏ tự phổi ra, họa còn có phương cứu chữa, chứ đờm xanh là mật vỡ
mất rồi, còn chữa thế nào cho lành được.

 

CHƯA GÌ ĐÃ VỘI CHẾT

 

 

Một ông thầy lang xưa nay vẫn khoe chữa bệnh giỏi, ngày nọ có một ông lão đột ngột lại hỏi:

– Lão nghe thầy chữa bệnh thần lắm, thầy đã chữa khỏi được mấy đám rồi? Ông lang quả quyết đáp:

– Bao nhiêu đám mà nghe lời tôi là chữa khỏi hết. Ông lão cau mặt nói:

– Thầy quên rồi à? Thầy bảo thằng cháu nhà tôi uống thuốc của thầy một năm thì khỏi, sao nó mới uống được ba tháng đã chết? Ông lang xua tay nói:

– Rõ ràng tại cậu nhà không chịu nghe lời tôi. Tôi bảo uống thuốc một năm, sao mới uống ba tháng đã vội chết? Cứ uống thuốc đủ năm, xem có khỏi không nào?

 

THẾ CÓ GHÊ KHÔNG…

 

Hai anh nói khoác gặp nhau. Một anh nói:

– Ðời tớ gặp rất nhiều chuyện nguy hiểm. Một lần tớ vào rừng gặp một con hổ dữ, tay không đánh nhau với nó hàng nửa ngày. Nhưng rồi cuối cùng tớ bị con hổ xé ra từng mảnh nhỏ. Thế có ghê không?

Anh kia nói:
– Chưa ghê bằng tớ. Một lần tớ gặp con trăn. Nó đớp được hai chân tớ nuốt gần hết, tớ giang thẳng hai cánh tay ra ngáng lại. Nhưng đến phút cuối cùng, vừa đau vừa mỏi, tớ đành buông xuôi hai tay cho nó nuốt tụt vào bụng, rồi gọi người làng ra cứu.

ĐỀU
– Quỷnh: Giờ kiểm tra mà bà copy như vậy ko sợ lé mắt sao ?
– Mắm: Không sợ!
– Quỷnh: Tại sao?
– Mắm: Thì tôi copy thằng Tròn ngồi bên phải, rồi lại liếc sang copy thằng Béo ngồi bên trái. Đều nhau như vậy lé sao được?
– Quỷnh: Bó tay!

 

KHÔNG ĐÁNH LẠI

– Quỷnh: Ở lớp có bạn đánh Quỷnh không dám đánh lại!
– Mắm: Chuyện lạ à nghen! Nhưng tại sao bạn ấy lại đánh Quỷnh?
– Quỷnh: Vì quỷnh đánh bạn ấy trước!!!
– Mắm: Hừ! Biết ngay mà!

 

 

Đánh giá post

Truyện cười nên đọc