Truyện cười hay: Vác mãi nó mỏi

 1. Vác mãi nó mỏi

 

Có anh lính sắp đi thú xa, tính hay ghen lại gặp chị vợ lẳng lơ. Anh nghĩ ra một kế để đánh dấu vợ, anh vẽ ở đùi vợ một người lính bồng súng. Chồng vừa đi khỏi, vợ liền rước nhân tìnhh về hú hí. Xong rồi, thằng nhân tình lại vẽ lại cái hình người lính vác súng. Anh chồng về thấy đùi vợ vẫn nguyên dấu, thú lắm, nhưng lại bỗng tái mặt hỏi vợ:
– Sao lúc đi, tao vẽ người lính bồng súng bên tay phải?

Chị vợ toét miệng ra cười:

– Thì vác bên phải mãi nó mỏi, nên nó đổi sang vai trái chứ sao!

 

2. RẤT THẤP

Binh nhất hỏi chỉ huy: Thưa ông trung sĩ, cá sấu không thể bay được, đúng không ạ?

– Tất nhiên là như thế, vậy đứa nào nói với anh cái điều ngu ngốc kia?

– Ngài thiếu tá ạ.

– Vậy à, tôi quên mất đấy. Tất nhiên cá sấu bay được chứ. Nhưng nó bay rất thấp, thấp lắm lắm.

 

3. KHÔNG THỂ CHỊU NỔI

Chỉ huy gọi một anh lính trẻ lên để khiển trách:

– Vì sao trong đợt hội thao vừa rồi, đồng chí lại làm lộ trận địa mai phục của quân ta. Không những thế còn mắng nhiếc, sỉ nhục, thậm chí còn suýt hành hung hai người dân địa phương?

– Thưa chỉ huy, thực hiện nhiệm vụ được giao, em đã ngụy trang thành cái gốc cây. Đôi “người địa phương” ấy dẫn nhau đến ngồi dưới gốc cây. Đầu tiên, họ nói chuyện anh anh em em, chim xa tổ lá xa cành, rồi thề non hẹn biển… Mặc dù phải nghe toàn điều lừa đảo nhưng em vẫn một mực nín nhịn, quyết không làm lộ trận địa của ta. Sau đó đến màn ôm ấp, vuốt ve, hôn hít, rồi đòi hỏi này nọ… Mặc dù bản thân cũng rất bị kích động, em vẫn quyết không làm lộ trận địa. Nhưng đến lúc anh “dân địa phương” dở con dao nhíp ra và định khắc tên chị “dân địa phương” vào… mông em thì em không thể chịu đựng thêm được nữa…

 

4. ĐỒNG THANH.

 

Vào khoảng đầu thập kỷ 70, trong một buổi liên hoan tiễn đưa thanh niên lên đường vào nam chiến đấu. Sau khi tàn cuộc, bác chủ tịch xã hô:
-Đảng cộng sản Việt Nam muôn năm
Dưới hội trường hô: “Muôn năm, Muôn năm, Muôn năm”.
Bác chủ tịch xã hô tiếp:
-Miền Nam anh dũng tự hào
Thanh niên miền Bắc lẽ nào ngồi yên”
Dưới hội trường hô: “Ngồi yên, Ngồi yên, Ngồi yên”.

 

5. BỊ TIỀN BAO VÂY

Trong chiến luỹ, để động viên binh lính, viên chỉ huy treo thưởng:

– Cứ mỗi tên địch bị hạ các cậu sẽ được thưởng một quan tiền.

– Vài giờ sau, một tân binh lập cập bò vào báo: Thưa xếp… chúng… chúng ta sắp giàu to rồi, quanh công sự cơ man… là…là “tiền”!

 

6. TRỐN TRẠI…

John vừa nhập ngũ, trong lòng tràn đầy hứng khởi. Ngày đầu tiên họ phát cho anh cái lược, ngày hôm sau họ lôi anh ra cạo trọc đầu.

Ngày thứ 3 họ phát cho anh tuýp thuốc đánh răng, ngày thứ tư họ nho răng của anh.

Ngày thứ năm họ phát cho anh cái quần, ngày thứ sáu anh trốn trại =]]

 

7. NÓI VỚI AI?

Tại một doanh trại quân đội:

– Chà, ở đây có nhiều xe chạy quá nhỉ!

– Vâng, có 5 xe bọc thép, 10 khẩu pháo, 6 xe tăng, lại thêm chiếc xe con chở ông đại tá chết tiệt chạy lòng vòng…

– Cậu có biết cậu đang nói chuyện với ai không, ta chính là ông đại tá chết tiệt ấy đấy!

– Vậy chứ ngài có biết ngài đang nói chuyện với ai không?

– Không.

– Ơn chúa, thế thì may quá.

 

8. 113 VỚI NHỮNG TIN CẦU CỨU LẠ LÙNG

– Giữa một đêm mưa trung tuần tháng 7, tại phòng trực, hai chiến sĩ “ngồi thiền” trên chiếc ghế nhựa căng mắt nhìn dàn điện thoại trắng phau trải dài trên bàn gỗ. Chuông điện thoại reo vang, Trung úy Phạm Ngọc Nam nhấc máy: “A lô, Cảnh sát 113 xin nghe”. Đầu dây là giọng nói yếu ớt của một cô gái với tiếng được tiếng mất như đang đối mặt với nguy hiểm chết người. Cô “báo tin”: “Em sợ ma quá anh ơi! Anh ơi. Em sợ. Xe bị hư, về trễ, đường vắng, anh cho người đến giúp em được không?”. Trung úy Nam hỏi: “Em đang ở đâu?”. Cô trả lời: “Dạ em đang ở… huyện Bình Chánh”. Trung úy Nam thở dài, đành chuyển máy xuống cho CS 113 Bình Chánh trợ giúp.

– Một câu chuyện dở khóc dở cười khác: cũng tại căn phòng này, thượng sĩ Lê Công Thảo, nhận được thông tin cầu cứu liên quan đến một… bà bầu. Anh Thảo than: “Dù đó không phải là nhiệm vụ của mình nhưng chính tôi cũng lo lắng không thua kém gì người nhà của bà bầu”. Khi đó Thảo nghe một giọng nữ hốt hoảng: “Anh ơi cho xe xuống ngay. Đẻ rớt, đẻ rớt rồi anh ơi…”. Thượng sĩ Thảo sốt sắng: “Ở đâu, ở đâu?”… Do hoảng quá, người phụ nữ ấy đã bỏ rơi điện thoại và thượng sĩ Thảo chỉ nghe tiếng la hét, ồn ào từ đầu dây bên kia vọng lại hình như mọi người đang đưa bà bầu đến bệnh viện…

– Một đêm, có giọng nói thất thanh của chủ nhân số điện thoại di động 0989010… gọi đến kêu cứu. Mới nghe các chiến sĩ trực ban tưởng như chuyện “động trời” chết người; té ra người này gọi đến báo: anh ta chỉ ăn cơm ở nhà hàng nhưng chủ nhà hàng đã tính thêm tiền trái cây, karaoke, tiền boa nên nhờ CS 113 xuống giải cứu. Hay dù bẽ cả mặt nhưng chủ nhân số ĐTDĐ 0903672… đành phải gọi 113 vì đi massage không có tiền “boa” nên bị chủ tiệm massage giữ lại. Hoặc chuyện “bếp núc” gia đình cũng nhờ CS 113 can thiệp: vợ đòi bỏ nhà đi, ông chồng ngụ ở quận Bình Thạnh (sử dụng số ĐTDĐ: 0903718…) đã gọi nhờ CS 113 xuống “bắt” vợ lại giùm. Sau đó, CS 113 đã hướng dẫn ra công an địa phương giải quyết nhưng người đàn ông này “kiên quyết” không chịu mà đòi CS 113 xuống, nếu vợ của anh bỏ đi thì bắt đền.

– Ngoài ra, họ còn phải tiếp nhận hàng nghìn cuộc điện thoại “quái dị” của những người liều lĩnh, đùa giỡn thiếu ý thức làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhiệm vụ của cảnh sát như: trời nóng quá gọi 113 chọc chơi được không; chửi bảo ta là khủng bố bin Laden đây; “bà già” (mẹ) chết buồn quá gọi điện 113 chơi; gọi đến chửi xối xả… Hai cô gái trọ ở quận 9 gọi ĐT báo thấy một bóng người đu đưa trên cành cây nên sợ quá ngủ không được, yêu cầu mấy anh đến mau. Hay chồng nhậu xỉn về nhà vợ đóng cửa không cho vào nên gọi CS 113 giúp, mạng điện thoại quá tải gọi CS 113 phàn nàn, nhà bị cháy cũng gọi CS 113…

 

9. KHÁC NHAU

Viên sĩ quan chỉ huy tiểu đoàn dự bị nổi giận trước đám lính của mình:

– Tôi không thể hiểu nổi tại sao những người được huấn luyện tốt như các anh, mạnh khoẻ như các anh, thi bắn bia ai cũng được 10 điểm…, vậy mà khi ra trận chỉ rúc mặt trong công sự và nã đạn lên giời. Các anh hãy giải thích cho tôi xem nào?

– Chỉ một lý do thôi, thưa ngài.

– Lý do gì?

– Những cái bia thì không biết bắn trả.

 

10. CHIẾN TRANH VÀ HÒA BÌNH

Hai anh lính mới nói chuyện với nhau trong doanh trại:

– Tại sao cậu tự nguyện tòng quân?

– Tớ độc thân, tớ thích chiến tranh. Thế còn cậu?

– Tớ thì đã có vợ, nhưng lại yêu hoà bình.

 

Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ và hạnh phúc bên người thân!

Đánh giá post

Truyện cười nên đọc