Trời đã về khuya, vợ nhà văn Dumas đang trong phòng ngủ gọi chồng:
– Khuya rồi, anh vào đi ngủ đi!
– Chưa được đâu, – nhà văn nói. – Nhân vật nữ trong tiểu thuyết của anh đang nằm trong tay gã đàn ông bắt cóc nàng. Anh phải cứu cô ta cái đã.
– Cô ta bao nhiêu tuổi? – vợ nhà văn hỏi.
– Hai mươi.
– Thế thì tắt đèn, đi ngủ. ở tuổi đó cô ta tự xử trí được rồi.